ĐƯỜNG ĐUA


 


Vừa dứt tiếng còi của trọng tài, chúng tôi lao mình về phía trước, tôi dừng lại mọi hoạt động trí óc, vận động ngược bắt đầu diễn ra trong cơ thể tôi, các khối cơ được đánh thức một cách vội vã không có sự chuẩn bị chúng kéo nhau vượt qua khỏi hàng rào kiểm soát của trí óc, chúng bắt đầu nóng ran co dãn theo nhịp bước chân một cách gấp rút, chúng vừa nhăn nhó nhưng lại có chút hiếu chiến, chúng âm thầm nỗ lực đẩy cả cơ thể lao đi như một con ngựa chiến đang dũng mãnh tận hưởng  nắng gió của thung lũng nơi được bao quanh bởi dãy núi xanh ngắt trải dài miên man.  
            Nhịp thở của tôi gấp gáp hơn bao giờ hết, chúng chẳng thể bắt kịp đôi chân mạnh mẽ kia, chúng cố gắng hít thật sâu cho căng đầy lồng ngực đủ để tiếp sức cho cả bộ máy cơ thể và cố gắng hoàn thành nhiệm vụ một cách đồng bộ nhất.  Khuôn mặt tôi nóng ran, đỏ rực là cơ hội cho dòng mồ hôi thi nhau trượt dài rồi tự mình ngã lăn trên nền gách, có khi chúng lại thích thú mà tự hất tung mình ra phía trước bay lơ lửng và kêu la khi chạm sàn. Trong tiếng reo hò của đồng nghiệp, tôi cố gắng chạy những bước cuối cùng để chạm đến vạch đích. Tôi đóng băng bán cầu não trái - não phải chỉ phủ lên đôi chân động cơ mạnh nhất mang tên "ý chí". Đôi mắt nhắm chặt, tôi lăn mình trên nền gạch đỏ, thả tự do khối cơ thể giờ đã thấm mệt, để trí óc bay lơ lửng trong hàng ngàn tia nắng chiều, hoà trong tiếng reo hò đầy phấn khích. Tôi âm thầm ăn mừng chiến thắng trong khi khởi động lại hoạt động của não bộ để kịp khắc ghi khoảnh khắc này. Tôi đã chiến thắng trên đường đua của chính mình...
 
27.02.2023

No comments:

Powered by Blogger.